Mạng điện thoại truyền thống là ví dụ về mạng chuyển mạch mạch. Khi một người muốn gửi thông tin, mạng điện thoại cần phải thiết lập một kết nối giữa bên gửi và bên nhận. Trong ngôn ngữ của lĩnh vực điện thoại, kết nối này gọi là mạch (circuit).
Khi mạng thiết lập mạch này, nó cũng dành riêng một tốc độ truyền cố định và tài nguyên trên các đường truyền trong suốt thời gian của kết nối. Do băng thông đã được dành riêng cho kết nối này, nên bên gửi có thể gửi dữ liệu cho bên nhận với tốc độ cố định được đảm bảo.

Cách này có ưu điểm là không bị nghẽn mạch. Tuy nhiên sử dụng băng thông không hiệu quả nếu dữ liệu rời rạc (hoặc dày đặc nhưng bit rate không đều). Cách khắc phục là nhập nhiều cuộc gọi trên cùng một đường truyền, sử dụng kỹ thuật FDM hoặc TDM.

Frequency Division Multiplexing
Frequency Division Multiplexing (FDM) là phân chia các kết nối theo tần số. Phổ tần số (dải tần số) của các kết nối được phân chia dọc theo các link. Mỗi kết nối chỉ chiếm trọn một và chỉ một dải tần số. Nếu có các dải tần số bị bỏ trống, những người dùng ở các dải tần số khác cũng không thể sử dụng.

Time Division Multiplexing
Time Division Multiplexing (TDM) là phân chia các kết nối theo thời gian. Tổng thời gian được chia thành các khung thời gian cố định (frame). Mỗi frame được chia thành nhiều khe thời gian (time slot).

Mỗi kết nối sẽ được cung cấp một time slot nhất định trong lúc sử dụng mạng. Giả sử những người dùng khác không sử dụng các time slot của mình, thì người dùng đang sử dụng cũng không được chiếm dụng các time slot đó. Người dùng này sẽ phải đợi cho hết thời gian của các người dùng còn lại mới tới lượt sử dụng của mình.
Mạng chuyển mạch mạch thường được sử dụng cho các kênh truyền thông đường dài có tính liên tục.